Monday, January 12, 2009

Yêu!



Áo trắng tung bay trắng lối về
Kiêu kỳ cho lắm kẻ cuồng mê
Nhưng mà ... có người trong đám ấy
Đứng lặng nhìn em ... suốt mùa thi

Người ấy chỉ nhìn ...không nói chi
Không theo chỉ dõi dáng em đi
Ngượng ngùng ... em bước ngang người ấy
Nghe tim đập mạnh ...quýnh chân đi

Người ấy ... làm em thấy vấn vương
Không như những kẻ tán qua đường
Người ấy ... hình như là ít nói
Chỉ biết gật chào ..."cô bé xinh"

Đã biết bao ngày vẫn cứ trôi
Thuỷ chung người ấy vẫn đón mời
Vẫn chờ em bước ngang ... khẽ nói
"Cô bé chiều nay xinh quá thôi ..."

Thế rồi một hôm vắng bóng người
Làm em nhung nhớ bỗng chơi vơi
Hồn em nghiêng ngả theo vành nón
Che dấu lệ rơi thoáng ngậm ngùi

Áo trắng chiều về áo trắng bay
Nắng hôn lên tóc dáng em gầy
Héo hon nghe thấy lòng thương nhớ
Một chút hư hao với tháng ngày

Rồi bỗng mưa chiều đổ thật nhanh
Loay hoay ướt áo trắng mong manh
Giật mình, em thấy ai bên cạnh
Kéo vội em vào núp dưới hiên

Mưa chiều hôm đó gió xôn xao
Tựa khúc tình yêu nhảy múa chào
Em nghe hơi ấm người bên cạnh
Thả khói thơm vào vương mắt xanh

Thế là em đã biết mình yêu
Đã biết hẹn nhau những buổi chiều
Đã biết viết tên đầy sách vở
Đã biết mỏi mòn trong tiếng YÊU!...


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment