Friday, January 16, 2009

Muộn Màng

Lời xin lỗi đã muộn màng xuân sắc
Dáng trang đài nay vỡ mộng vàng son
Tiếng thủy chung bởi không trọn đá vàng
Nên nhan sắc đã nhạt nhòa năm tháng

Tình trao đi, đâu dễ gì có được
Khi tình đầu ngơ ngác tựa hồn hoang
Ai biết rằng trái hạnh phúc vỡ tan
Hòa nước mắt giữa giòng đời nghiệt ngã

Tháng tư đen cuộc đời nhiều vất vả
Nhưng trong lòng cay đắng một niềm riêng
Thương hận ai nhung nhớ cả ngày đêm
Cứ day dứt cuộc tình không lối thoát

Người bỏ đi lòng em đầy tan nát
Cay đắng đời cô lẻ một mình em
Tuổi hồn nhiên em nuốt nghẹn từng đêm
Nghe tủi phận giữa đêm trường lặng lẽ

Em đã khóc những chiều mưa rất nhẹ
Nhớ thật nhiều kỷ niệm của ngày xưa
Những ngày mưa hai đứa bước chung đôi
Nghe ấm áp hương tình ta một thuở

Những chiều mưa, con đường giờ trống trải
Không bóng người em tựa cửa buồn thiu
Đứng bên thềm, thèm khát một thân quen
Vòng tay ấm, khói thơm mùi thuốc cũ

Không có người, em mất đi một nửa
Thế gian này trống rỗng một tình yêu
Trái tim em giờ hoang vắng cô liêu
Như tinh tú độc hành trong vũ trụ...


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment