Sunday, December 21, 2008

Một Thời Đã Qua!


Ông chú ấy đã một thời chinh chiến
Pleiku buồn sương phủ lối hành quân
Áo treidi, giầy bốt quá kiêu hùng
Đi bên cạnh, thấy mình sao bé nhỏ

Phố phường đông, áo trắng dài trong gió
Quấn chân người lính trận ghé về thăm
Mái tóc buông lơi e ấp lưng mềm
Hồn vụng dại má hồng lên sắc thắm

Sài Gòn ngày xưa, những chiều vắt nắng
Quán kem bên đường ngọt lịm môi thơm
Mắt đa tình ông chú hớp cả hồn
Cô cháu sợ, cúi đầu run run lắm

Tay trong tay dưới mưa phùn lất phất
Những con đường rơi rụng lá me bay
Tình thơ ngây, cô bé lỡ trao ai
Cho khắc khoải một đời thương với nhớ

Hạnh phúc đong đưa, tình vừa mới lớn
Tháng năm dài mất biệt cả tin nhau
Đất nước tang thương, giọt nước mắt sầu
Như cay đắng nát tan hồn thiếu phụ....

Nguyenthitehat

No comments:

Post a Comment