Wednesday, December 24, 2008

Nếu Anh Là Họa Sĩ

Nếu anh là hoạ sĩ,
Em giúp anh pha màu,
Để nhờ anh vẽ lại,
Bóng dáng em ngày nào.

Mắt em xưa tươi sáng,
Giờ tê tái niềm đau,
Em nhờ anh tô lại,
Cho mắt thôi vương sầu.

Má em xưa đỏ hồng,
Khi tình vừa lên ngôi,
Bây giờ như phai nhạt,
Anh tô lại cho tươi.

Môi em trông héo hắt,
Có lẽ tháng ngày trôi,
Anh nhớ dùng màu đỏ,
Tô đậm lại nét môi.

Tóc em!... giờ tóc ngắn,
Không còn tóc bay ngang,
Anh dùng cây cọ nhỏ,
Nối sợi dài nghe anh!

Bờ vai em gầy quá,
Có lẽ tại gánh sầu,
Nên vai thôi tròn mộng,
Anh vẽ lại được không?

Bàn tay em quá mỏi,
Những ngòn tay hao gầy,
Anh nhớ chau chuốt lại,
Cho đong đầy tương lai.

Đường chỉ tay chằng chịt,
Đường tâm đạo không may,
Nên duyên em lận đận,
Một đời tình thương vay.

Anh tẩy xoá giùm em,
Những đường chỉ muộn phiền,
Anh dùng cây cọ mới,
Vẽ lại đường chỉ tay.

Dáng em mong manh quá,
Có phải gầy lắm không?
Anh làm ơn vẽ lại,
Cho em tìm chính em!...


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment