Monday, December 22, 2008

Đêm Khuya


Đêm nay gió lạnh qua song,
Lùa qua khe cửa, thấy lòng hắt hiu.
Mùa thu mặc áo cô liêu,
Không gian tím ngắt, chắt chiu nỗi sầu.
Buồn này ai biết cho đâu?
Tháng ngày mệt mỏi, cơn đau rã rời.
Lá vàng rơi úa chân trời,
Xạc xào vang vọng, tơi bời ruột gan.
Kiếp này giờ đã muộn màng
Câu kinh xám hối, ngỡ ngàng đêm đen.
Nỗi buồn giờ đã lên men
Gánh sầu giờ đã thôi chen với đời
À ơi, tôi dỗ giấc tôi
Ngủ đi tôi nhé, sầu côi một mình!...

Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment