Friday, March 11, 2011

Ước Mơ

- Năm vừa rồi cô đã viết được bao nhiêu truyện ?
- Dạ không có truyện nào hết, dạo này em lười, chẳng muốn viết gì, con chữ bỏ em đi mất tiêu rồi anh, viết không được nữa ...
- Thế thì viết về mình đi
- Em cũng muốn viết lắm, nhưng sao viết hoài mà chẳng xong, hình như không bao giờ hoàn tất được . Anh biết hồi còn bé, em mê đọc sách của những nhà văn ngoại quốc, em ước khi nào lớn lên, trong đời em, em sẽ viết một quyển truyện... nhưng cho đến hôm nay, ước mơ vẫn là ước mơ nên chẳng thành ...
- Tại cô không muốn thành đó thôi,
- Có lẽ vậy ... chán quá anh há ?
- Chán gì mà chán, viết đi, viết cho thiên hạ đọc với chứ .
- Ai mà thèm đọc văn của em,
- Có chứ sao không? Chẳng hạn tôi đây, tôi là độc giả trung thành của cô đây nè ... viết đi nhé!
- Không hiểu sao dạo này em lười quá, lười suy nghĩ, chỉ muốn chơi với Kylie thôi, em mê Kylie còn hơn mê viết lúc này, em nhớ Kylie quay quắt như em nhớ người ta cách đây mấy chục năm, anh thấy có ngộ không ? À, anh đã xem Autumn in New York chưa ? Phim buồn vô cùng, làm em sướt mướt ...
- Truyện phim giống chuyện ngày xưa hả ?
- Một phần nào đó thôi ...
- Hay là viết chuyện ấy đi ...
- Không được ...
- Tại sao?
- Không tại sao cả
- Tại cô không dám ?
- Không phải không dám, mà tại em sợ chính em sẽ hóa thân trong lúc viết và quên mất hiện tại ... hay anh kể về anh đi, em viết về anh nhé!
Tiếng bật cười:
- Chuyện của tôi có gì đáng để cho cô viết ?... Bên ấy thời tiết thế nào rồi ? Có lạnh lắm không ?
- Lạnh lắm chứ anh, tuyết vẫn còn đầy đường, tuyết như những đống muối hai bên đường do trận tuyết lớn vừa rồi để lại, tuyết ghê quá, biết bao tai nạn xảy ra, các trường học đóng cửa, một số mới mở cửa hôm qua, hôm nay, vậy mà chiều nay lại có một trận tuyết khác kéo về, có lẽ ngày mai tụi em lại được nghỉ, thích ghê đi, chẳng bù cho những năm trước, tuyết cũng phải đi làm.... Bên anh thế nào? Vẫn nắng hả ? Có cần chút lạnh của nơi này để biết thế nào là mùa đông không ? Nếu cần anh đừng ngại, cứ nói, em sẽ đóng thùng gởi sang ngay ....

Ước mơ ngày xưa, cứ chùng chình theo năm tháng cho dù có thể hoàn thành, nhưng hoàn thành để làm gì ? Để chứng mình với ai? Không quan trọng và không cần thiết nữa... Channel 4 đang nói đến trận tuyết lớn kéo về chiều nay...


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment