Friday, March 11, 2011

Đầu Năm ... Kể Chuyện Mình!

Nhìn lại chặng đường một năm qua, qua đi quá nhanh và không kịp thực hiện những ước muốn của mình, sự chán nản lười biếng như rong rêu bám chặt vào nhau đến không muốn buông ra, không còn háo hức dạo phố trên nét, không còn hăng say với những con chữ, không muốn để những giòng suy nghĩ tuôn ra trên đầu 10 ngón tay, không muốn ... không muốn gì hết ... chỉ biết đời là phù du, là không không, là có có ...

Viết đến đây chợt bật cười với chính mình, cứ làm như mình là ni-cô bị thất tình rũ áo đời tìm nơi vắng vẻ để quên đời, quên mình... để giam mình trong am vắng vẻ, cô tịch ... trong am có computer, với một cái game đơn giản có thể chơi hằng giờ để tiêu diêu những phiền muộn, những trống vắng ... Solitare, một cái game không có gì đặc sắc nhưng ít nhất cũng làm đầu óc không nghĩ suy, không phân vân và không biết ... buồn .

Đã mấy lần định viết tiếp về giòng thời gian đang đi qua, như một năm mới đã bắt đầu, nhưng sao vẫn lần lựa, vẫn mệt mỏi lười biếng, có lẽ tại những con chữ cũng cảm thấy mệt với cái buồn trống vắng nên đã bỏ đi đâu đó không chừng .

Những sáng cuối tuần với những CD Romancing 70s nhận được cách đây 3 hôm ...những bản nhạc nghe để thấy nhớ về một thời khắc nào đã qua như một cái mốc của thời gian, như một kỷ niệm của thời "Những Bức Thư Tình Không Gởi ..." đã đi vào dĩ vãng nhưng thỉnh thoảng vẫn ẩn hiện như một giấc mơ êm đềm...

Mùa đông năm nay đẹp hơn những mùa đông đã qua, mùa đông năm nay như mới bắt đầu hôm qua, ngày đầu mùa đông của tháng giêng, trời mù xam xám, có tuyết rơi nhẹ như những bụi trắng đọng lại trên tóc, trên bờ vai của chiếc áo khoác bên ngoài, đôi boots nặng xỏ vào như có thể đè nặng thêm thân hình trên tuyết, trên mặt đường trơn trượt, nếu không lại lao đao ngã như năm nào ...

Sáng nay, trời không có tuyết, cái lạnh vẫn ở độ thấp, khoảng 14 độ F, lạnh cả hơn hôm qua, nhưng con đường trước mặt lại rực nắng hồng, nắng chiếu chói chan vào kính làm giòng xe cộ nối đuôi nhau như chậm hẳn lại. Đến chỗ làm trễ vì sáng nay ngủ quên, vừa bước vào building, ngạc nhiên vì một số người đang chuyện trò ở lobby... à thì ra mọi người đang chuyện trò với new Commissioner. Cũng là chuyện political, khi một Thống Đốc mới nhậm chức thì tất cả ê - kip cũ, khác đảng phải ra đi. Nơi này cũng thế, cũng đến và đi theo Thống Đốc tiểu bang một khi đảng khác nắm chính quyền. Vừa thấy bước vào đã bị lôi đến giới thiệu với new Commissior... He's good looking chẳng bù cách đây 3 nhiệm kỳ có một Commissioner trông thật giống Hitler... Nghe nói cách làm việc của ông cũng ... Hitler không kém, rất may là ở xa mặt trời, nên những chuyện tiếp xúc không phải quan tâm đến.

Mong những ngày trước mặt thật bình an nơi này và không thay đổi đường lối làm việc, cho dù vẫn biết khi có một new boss, nhất là big boss thì luôn luôn có sự thay đổi theo một chiều hướng nào đó ....


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment