Thursday, June 18, 2009

Đêm Buồn!...


Sáng nay mưa nhạt nhoà
Trên phố vắng người qua
Chợt thấy ai lẻ bóng
Lòng buồn bỗng xót xa

Người hình như cũng có
Một nỗi buồn giống tôi
Đứng thẫn thờ một góc
Âm thầm nhìn mưa rơi

Nỗi buồn tôi trốn tránh
Trong ngõ ngách cuộc đời
Đêm từng đêm day dứt
Giằng xé mãi không thôi

Trời mùa đông lạnh căm
Gió rít thổi từng cơn
Bên ngoài như tuyết giá
Phủ cây buồn trơ xương

Đêm về trong hoang vắng
Như giọt sầu riêng ta
Rượu đầy ly rồi cạn
Buồn ơi sao thiết tha

Bàn ghế ngả nghiêng quay
Cả phòng trống lung lay
Ô kìa! sao tôi khóc ?
Rượu nồng vẫn chưa say!...


Nguyễn thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment