Friday, June 5, 2009

Đắng Như Trái Khổ Qua!



- Ủa, thế cô là tác giả bài viết "Như Trái Khổ Qua" hả? Vậy mà bấy lâu nay chúng tôi đọc thơ, văn hoài mà không biết, thật không ngờ...

Đỏ mặt mỉm cười không nói cho dù muốn lên tiếng hỏi lại:
- "Không ngờ có nghĩa là sao? Có nghĩa văn chương và người viết quá đối ngược nhau? Thế không phải người ta vẫn thường nói văn là người hay sao?..."

Cô bạn ngồi sau bàn làm việc thấy vậy vừa cười vừa nói:
- Trời ơi, chỉ có ông là nguời không biết đó thôi...

Một người khác trong phòng lên tiếng như đùa ghẹo:
- Thật đúng là nhà văn có khác, thật khéo tưởng tượng, chuyện thế mà cũng ví "Như Trái Khổ Qua"...

- Ấy chết, xin ông đừng nói vậy, ông nói vậy người ta kiện tôi chết.

- Ai kiện? Tại sao?

- Tại vì tôi không phải là nhà văn.

- Thế người ta phải gọi cô là gì?

- Chẳng là gì cả, tôi chỉ là người ngồi kéo những con chữ lại với nhau thành một bài viết, là người ngồi ghép những mảnh vụn thành một bức tranh như ông đã thấy và đã đọc.

- Vậy à? Nhưng mà này, trái Khổ Qua tuy lúc đầu ăn thấy đăng đắng, nhưng sau nhiều lần ăn vào sẽ thấy ngòn ngọt phải không? Ăn hoài đến nỗi không ăn sẽ thấy nhơ nhớ...

- Dạ không, trái khổ qua này đắng lắm ạ, đắng không thể ăn nổi...

Nghe câu trả lời, người ngồi sau bàn giấy bật cười. Người đàn ông vẫn không buông tha cố tình làm khó...
- Nhưng cô không thấy là người ta vẫn mê những vị cay, chua, chát, mặn, đắng hay sao?

- Dạ thưa vâng, nhưng mà riêng trái khổ qua này thì thật sự đắng lắm ạ, đắng đến không thể nuốt được...

Thánh lễ vừa xong, bất chợt bắt gặp đôi mắt ai đang nhìn, vội vàng bước nhanh về chiếc xe đang đậu ở cuối parking...


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment