Thursday, July 9, 2009

Nắng Hạ


Mùa hạ năm nay chắc chắn nắng và nóng hơn mọi năm, những cây cảnh trong nhà cứ phải chăm lo mỗi sáng, mỗi tối và máy lạnh vừa đủ cho cây tươi tốt, cho lá xanh màu. Cây bí, cây mướp đang vươn những đọt non lên chiếc giàn nhỏ, đóng thô sơ nhưng cả một công trình vĩ đại của chính mình đã khổ công tạo nên. Ráng đóng những chiếc cọc trụ cho vững để gác những thanh gỗ nhỏ. Đóng vào cọc không đóng, lại nện trúng vào tay đến rướm máu bầm, may là đeo găng tay nếu không thì mất móng... đau quá là đau, đau xuýt xoa, cuống quýt chạy vào nhà lấy muối dấm ngâm ngón tay vào... đau nhưng cũng phải ráng cho xong công trình đang dở dang... chiếc giàn đã được cột lại bằng những sợi giây len trắng được tháo ra từ chiếc khăn đang đan nửa chừng... rồi cũng xong, cũng chăc chắn không đến nỗi sợ gió bay đi... đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài gật gù với chính mình... ừ, cũng được đấy chứ, "không có mợ, chợ cũng vẫn họp như thường..."

Sáng sớm thức dậy, sau khi excercise đều không thể quên thăm những cây tươi trong một phòng ngủ bỏ trống, từng chậu lan đang vươn dài những cành hoa để chuẩn bị những nụ non trên cành. Cây tắc được ông Director mua cho mấy tuần trước đang ươm trái xanh đầy cây. Cây sweet kumquat hoa vừa rụng cũng đang ươm trái nhỏ li-ti như hạt đậu xanh... bước ra ngoài sân thăm vườn hồng đang trổ những nụ hoa, nhưng hoa vẫn không nở rộng cánh như năm trươc, cây bông sứ đặt ở một bên cửa ra vào như cao hơn từng ngày, lá xum xuê và đang nở đầy hoa vàng trắng trên các cành thoang thoảng mùi hương thật dễ thương.

Như mọi chiều đi làm về, vừa đến mở hộp thư, con chim ở đâu bay lại đậu trên trụ đựng hộp thư hót tíu tít, đuổi không đi, chim kêu như thảng thốt, tự dưng sợ, cái sợ đến hoảng hốt không dám đứng lại, vừa chạy vừa lấy mũ xua đuổi vậy mà chim vẫn cứ bay như đuổi theo bén gót không tha làm càng thêm sợ hãi, quýnh quáng thét ầm lên, những nhà gần đó vội vàng mở cửa chạy ra, thằng bé bên cạnh nhà thấy vậy đến xua con chim... Hốt hoảng chạy vội vào trong garage đóng cửa lại... một lúc thật lâu yên ắng mới dám bước ra ngoài tưới cây, ông hàng xóm vừa thấy đã trấn an "không sao nữa, thằng bé bắt con chim đi rồi..."

Ghê quá, nghĩ lại cái cảm giác chiều qua mà rùng mình, lạnh người...có lẽ con chim đói ăn, con chim khát nước bởi thời tiết bất thường nóng nắng của năm nay... lòng người còn xáo trộn huống gì chim chóc, cỏ cây...


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment