Thursday, July 9, 2009

Lỡ Mối Duyên Đời



Thuyền tôi lơ lửng bến đục trong
Nào biết sông sâu, nước vẫn ròng
Bến bờ xa lạ, chim mỏi cánh
Mỏi mắt tìm đâu dáng người mong

Chiều nay nắng lắm rực ngoài hiên
Cây sứ trên sân vẫn nhu hiền
Cánh hoa đài các, hương thoang thoảng
Gợi nhớ tình ai, mộng rất êm

Vẫn biết rằng yêu chẳng nợ nần
Nên không chồng vợ kiếp ba sinh
Bởi ông nguyệt lão ghen đôi lứa
Nên cố xe lầm, lạc mối duyên

Biết trách gì đây cũng lỡ rồi
Đường đời hai lối, rẽ đôi nơi
Người xa xăm quá, phương trời ấy
Có nhớ gì chăng đến một người?


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment