Wednesday, July 8, 2009

Thu Cũ















Thu rất cũ, mình chia tay lặng lẽ
Dấu nỗi buồn, phong kín mãi trong tim
Từng thu qua, day dứt với bóng hình
Em xứ lạ, cuộn mình như cuốn chiếu

Cuộc đời em, như rong rêu ngày tháng
Nỗi chán chường, vò võ chốn quê xa
Nhan sắc nào, đau đớn đã phôi pha
Môi mắt biếc, nhạt nhòa ôm dấu tích

Người và em, con đường không chung bước
Nên đường dài, không đến cả sân ga
Tháng bảy mưa ngâu, trời cứ nhạt nhòa
Nên Ô Thước, không tìm ra phương hướng

Người và em, tình buồn giờ vây chặt
Nỗi nhớ tìm, gom góp gởi vào thơ
Sáng hôm nay, trong ký ức sương mù
Tình thức dậy, nghẹn ngào em mắt ướt

Trời ghen chi, đọa đầy em suốt kiếp
Dở dang tình, cho em khóc hôm nay
Mở bàn tay, ngắm nghía vận rủi may
Đường tâm đạo, lạc loài nên em khổ


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment