Monday, October 24, 2011



Poem #10

I miss you more than words can say
I cry, without you, every night
I move through days as though I'm numb
When you're not here, I don't feel right

I miss your smile, the sound of your laugh
I long for the taste of your kiss
I can't wait to see your face
I never thought I'd need you like this

I need to hear your voice in my ears
I miss your fingers running through my hair
I want to feel your hand in mine
I miss the late-night talks we share

You're the only one who knows me
You see straight into my heart
That's why I can't stand one more day
Of you and I being apart.
M
(Blog Archive)

Khóc Tình




(Viết thay S...)

Từ em một nấm mộ sâu
Cho anh tê tái sầu đau kiếp này
Mây thu bàng bạc mưa bay
Mình anh lẻ bóng nghĩa trang lạnh buồn
Anh giờ một cõi cô đơn
Ngẩn ngơ ngồi nhặt cỏ vàng mộ em
Khăn tang em nỡ sao đành
Để anh cuốn chặt tim đau một mình ...

Nguyễn Thị Tê Hát

M đi rồi


(Sept. 17th, 2011)

- M đi rồi, chị biết không ?
- Chị biết,
- Chiều hôm qua lúc 6 giờ chiều, M ôm em và nói
- "sao em không nhìn thấy anh rõ được..."
Sau đó từ từ M không nhìn thấy gì được nữa ... em biết sắp đến lúc M đi nên gọi DT cho mọi người biết . M lúc đó nghe cũng không còn rõ, mọi người phải nói to hơn, em ôm M thì thầm an ủi bên tai cho đến khi M đi ... chị biết mấy hôm trước khi M còn khỏe, còn đòi nhổ tóc cho em, sau đó yếu dần M không làm được, M bảo em:
- " Mai mốt em đi rồi, ai nhổ tóc cho anh ? Ai cạo râu cho anh?"
Em nói:
- "Anh lớn tuổi rồi, tóc bạc đâu có sao, râu thì anh cạo, đâu có ai đụng vào tóc anh được..."
- "Anh, em nằm ngoài đó có lạnh không anh?"
- "Không lạnh đâu, em đừng sợ, khi em đi, Chúa sẽ dắt em đi, em sẽ không còn thấy lạnh thấy sợ gì nữa, em hãy yên tâm..."
- "Anh, anh nhớ đừng la Bo nha, anh phải nhỏ nhẹ, anh đừng gắt gỏng, anh phải lo cho nó nha anh?"
- "Ừ anh biết, em yên tâm anh sẽ lo cho nó ...".
Chị biết không? M từ giã từng người trong gia đình, M nói M sẵn sàng chấp nhận ra đi. Ngày hôm qua, thứ sáu, lúc M còn tỉnh táo, M muốn đi tắm, làm vệ sinh cho mình, M không muốn y tá làm, M chỉ muốn em làm cho M, Đặc biệt là khi M trở mình để cho em và y tá lau người thì M ôm chặt hôn em và lấy tay vuốt mặt em nhiều lần, sau đó M nói "Em sẽ đi tối nay".
Em thương và tội nghiệp M lắm chị biết không ?
- Chị biết chứ
- Sao tụi em bất hạnh vậy hả chỉ ? M còn quá trẻ mà chị ...
- Chị hiểu và chị biết tình cảm đặc biệt của 2 em, mọi năm chị sang Canada vào đầu tháng 11, giỗ ba, nhưng khi nghe bịnh của M có thể không thoát được nên chị đã bay sang bên ấy để thăm M lần cuối, lần ấy khi trở lại nơi này, chị hy vọng M sẽ thoát khỏi bịnh hiểm nghèo, nào ngờ ... nhưng em biết không ? Tất cả đều như một định mệnh đã an bài ... M ra đi trong sự tốt lành, thánh thiện . Sự ra đi của M quá an lành, nhiều hồng ân mà chính chị cũng ước ao được ra đi như M vậy . Chị vẫn nói với M "Em là thiên thần mà Chúa đã gởi đến gia đình chị ...''. Chị nghĩ M đã làm xong bổn phận của M nên Chúa đã đưa M về, Chúa đã đưa M đến cho em và muốn 2 em thay mặt bố mẹ Bo để nuôi nó, bây giờ Bo đã tạm gọi là khôn lớn, vững vàng bước vào đại học với một tương lai rực rỡ đang chờ đón như vậy thì em cũng nên chấp nhận để M đi . Chị tin chắc M cũng không muốn em đau khổ như vậy .

Khi chị sang, M cũng than với chị và chị cũng cắt nghĩa M nghe, bây giờ chị cũng dùng những lời chị đã nói với M để nói với em ... em thấy người khác có một gia đình con cái vui vẻ như vậy, nhưng chưa chắc họ đã có một tình yêu ngút ngàn vợ chồng như 2 em. Họ nhìn vào 2 đứa em, họ cũng ao ước có một tình nghĩa vợ chồng như vậy 2 em vậy. Họ được những cái mà 2 em không có, nhưng họ lại không có một tình yêu chung thủy vợ chồng như 2 em. Chính 2 em cũng nói với chị trong thời gian M đau nằm ở bịnh viện, em chăm sóc M, M quấn quýt lấy em, 2 em như 2 con chim uyên ương quyện vào nhau đến BS và y tá trong bịnh viện cũng phải thương mến, mọi người đều lo ngại cho em nếu M ra đi ... bạn bè 2 em, mọi người đều thầm phục sự săn sóc của em đối với M. Mọi người ai cũng ái ngại lắc đầu khị nhìn em tiều tụy, hốc hác khi lo cho vợ . Chị biết cái đau của em không gì có thể so sánh cho được, nhưng em biết không ? Em còn trẻ, em còn cả một quãng đường trước mặt, em phải bước tới, em phải biết tự chăm sóc mình, không những cho chính em mà em phải giữ lời hứa với M để lo cho Bo Bo nữa ... em không thể buông xuôi ...
- Em biết, nhưng sao em đau qua, em thấy em hụt hẫng ....ngày hôm qua, em và mọi người chờ người ta đến đưa M đi rồi mới ra về, bước ra khỏi bịnh viện em cảm thấy trống rỗng như vừa mất mát một cái gì quá to lớn, bịnh viện như là một căn nhà của tụi em mấy tháng nay ... em cảm thấy hụt hẫng vô cùng, trời bỗng đổ mưa thật to em thấy cô đơn vô cùng . Hôm qua em mới trở về lại căn nhà của tụi em sau mấy tháng M nằm ở bịnh viện chị biết không ? Nhà trống trải quá, mấy tháng trước cho dù M đau, nhưng vẫn ngồi đó, vợ chồng vẫn có thể đùa giỡn, nói cười với nhau ... bây giờ vắng lặng lắm chị biết không ?

- Chị biết, chị biết và chị rất hiểu sự trống rỗng mất mát lẫn khổ đau của em, chị rất tiếc chị không biết làm cách nào để giúp em trong lúc này ... chị chỉ muốn nói em phải chấp nhận sự chia lìa, và chị cầu nguyện cho em vào mỗi Thánh lễ chiều cho em vơi bớt khổ đau trong lúc này thôi ...
- Em cám ơn chị đã lo cho tụi em, mấy lần chị gọi ĐT đến M đều biết, M đều hỏi em phải chị gọi không ?

- S nhớ một điều là chị rất thương S, chị lúc nào cũng nhớ ngày xưa khi mình còn bé, những lúc chị bế S đi chơi, cái đau của S là cái đau của chị em biết không ? Đừng khóc nữa ... hãy chấp nhận đi em ...

Em đừng khóc nữa ..., chị nói em đừng khóc nữa mà sao lòng chị nhói đau, mà sao tim chị như bị ai bóp chặt, mà sao giọng chị lại lạc ? Cho dù chị cố trấn tỉnh để khuyên em mà sao nước mắt chị lại nhạt nhòa ướt áo hả em?...

Hãy cố tìm lại sự bình an tâm hồn, bởi một nơi nào đó, chắc chắn M đang bình an, đang mỉm cười với tình yêu em dành cho M....


Nguyễn Thị Tê Hát

Wednesday, October 5, 2011

Kinh Nguyện Ru Em!


(Viết thay S...)


Ru em kinh nguyện tình yêu
Cho em an giấc mộng hiền thiên thu
Em về bên ấy sương mù
Đôi mi khép nhẹ hồn anh ngút ngàn

Đêm nay gió bỗng về ngang
Cho anh đau đớn nhìn em cuối đời
Muốn ru một tiếng à ơi
Mà sao tắt nghẹn không ru thành lời

Bên ngoài mưa lại rơi rơi
Hay trời cũng khóc cho anh lúc này
Lời kinh anh nguyện có hay
Mong em nơi ấy bình an giấc nồng

Ngủ đi em, ngủ cho ngoan!...


Nguyễn Thị Tê Hát

Ru Em!...





(Viết thay S...)

Ru em giấc ngủ no tròn
Quên đi cơn bệnh héo hon thân gầy
Trời thu hoang lạnh đêm nay
Ru em, em ngủ trong vòng tay anh

Đêm bệnh viện, đêm vô cùng
Em hơi thở nhẹ, mi ngoan khép hờ
Bàn tay mười ngón buông rời
Nhìn em, anh biết thiên thu vẫy chào

Thênh thang đêm tối mưa gào
Mình anh lê bước lang thang trở về
Rưng rức lòng quá não nề
Con chim lẻ bạn tiếng kêu đục khàn

Anh giờ một cõi nát tan
Giữa căn phòng vắng, đêm đen giật mình
Khóc em một mối tình trinh
Tình yêu đứt đoạn, em ơi sao đành ?...


Nguyễn Thị Tê Hát