Monday, January 30, 2012

Người Thương Nhiều!... Nhưng Thương Người Thì Ít !



Người Thương Nhiều!...
Nhưng Thương Người Thì Ít !...

Nghe người nói, lòng bỗng dưng xao xuyến
Một chút gì, vướng víu thuở còn thơ
Mắt nai ngây tròn, thuở bé dại khờ
Nên đâu biết, tình ai còn vương vấn

Nếu ngày xưa, đã một lần quyến luyến
Thì kiếp này, xin hẹn lại kiếp sau
Tình không tròn, nên tình mãi lao đao
Nơi xứ lạ... Nỗi buồn, em câm nín

Tình không trao, sao tình giờ lên tiếng?
Tình không nợ nần, chẳng nghĩa phu thê
Để trăm năm, tình vẫn mãi ê chề
Khi nhớ đến, một thời em mắt biếc

"Người thương nhiều, nhưng thương người thì ít"
Câu nói này, sao mai mỉa hôm nay
Nếu ngày xưa, người cứ nói "yêu em"
Thì có lẽ, cuộc đời không đôi ngã

Người bên kia, nỗi lòng hiu quạnh quá
Em bên này, trống vắng một niềm đau
Người và em như hai hướng địa cầu
Đuổi bắt mãi... một đời không bắt gặp...


Nguyễn Thị Tê Hát

Wednesday, January 18, 2012

Chúc Tết Đầu Năm...


Ngày mai năm mới, đó anh yêu!
Anh chúc gì em? Nhớ chúc nhiều
Chúc em tươi thắm, thôi buồn tủi
Cho tiếng cười dòn, đỡ hắt hiu

Này đây rượu đỏ, uống cùng em
Ta hãy cùng nhau, sớt nỗi niềm
Chia đôi hạnh phúc, quên rạn vỡ
Quên cả một lần, em đớn đau

Em sẽ cố quên, chuyện tủi hờn
Tháng năm ròng rã, chuyện đau thương
Em thôi viết tiếp, bài thơ nuối
Một thời dĩ vãng, tuổi thanh xuân

Em sẽ cố quên, chuyện bẽ bàng
Những lần tựa cửa, mắt vương mang
Những lần tầm tã, cơn mưa đổ
Là lúc lòng em, thấy ngỡ ngàng

Đêm nay anh nhé, đón xuân sang
Bên ngoài pháo đỏ, nổ rền vang
Trong tim hai đứa mình hạnh phúc
Để em thôi thấy xuân võ vàng


Nguyễn Thị Tê Hát

Phiên Chợ Cuối Năm


Ngày mai anh nhé chợ cuối năm
Nhớ ghé mua giùm nỗi băn khoăn
Cuả ngày tháng lạ treo bày bán
Bên những bài thơ quá muộn phiền

Ngày mai em sẽ bán thơ em
Bán những bài thơ chứa nỗi niềm
Bán những giọt sầu rưng rức khổ
Thắm ướt nỗi lòng đã bao năm

Này đây đoản khúc viết từ lâu
“Biển Nhớ” ngày xưa, nhớ bạc đầu
Có người năm ấy không về nữa
Bỏ lại mình em một nỗi đau

Này đây sầu gánh “Nỗi Buồn Tôi”
Trĩu nặng hai vai giữa chợ đời
Con tim ngày ấy giờ thôi đỏ
Bởi máu không nhiều dẫn về tim

“Những Giọt Buồn Rơi” anh biết chăng
Như giọt mưa đêm rớt bên thềm
Như giọt rượu nồng cay lòng xé
Đắng chát môi mềm lúc nửa đêm

Này đây văn tự em cũng sang
Cũng bán đi thôi “Biệt Thự” mình
Một nơi thanh vắng, tường cao kín
Có hoa, có lá phủ hàng hiên

Anh nhớ mua giùm em nhé anh
“Biệt Thự” này đây, thế giới riêng
Những khi em khổ, em buồn chán
Giam kín một mình trong bóng đêm

Ngày mai phiên chợ họp cuôí năm
Hy vọng người mua chẳng ngại ngần
Anh nhớ ghé giùm mua tất cả
Mua cả giùm em nỗi lênh đênh!...


Nguyễn Thị Tê Hát

Xuân Về Giữa Hư Hao


Xuân đến xuân đi giữa lạnh lùng
Để lòng héo hắt tựa thu phong
Mai vàng hoa nở đâu còn thấy
Chỉ thấy chung quanh một nỗi buồn

Ngẩn ngơ tựa cửa đón xuân sang
Mù mịt chân mây nỗi mênh mang
Hồn thơ hiu quạnh ai nào biết
Chỉ biết cuộc đời vẫn sang trang

Lung linh ánh nến tỏa trong đêm
Soi bóng mình ta với nỗi niềm
Loang loáng quanh rèm mi chợt ưót
Nghe tình réo gọi cõi cô miên

Xuân đến làm chi để lòng đau
Cho người viễn sứ lại thêm sầu
Soi bóng dung nhan giờ héo uá
Chỉ thấy xuân về giữa hư hao


Nguyễn Thị Tê Hát

Nỗi Buồn Đêm Đen


Trời khuya bóng tối phủ bên ngoài
Giữa đêm trừ tịch lắng hồn ai
Gió về lạnh lẽo vi vu thổi
Ve vuốt nỗi sầu bóng liêu trai

Tự độ bao giờ tay trắng tay
Không còn lưu luyến giấc mơ đầy
Chỉ còn trái đắng treo hờ hững
Bên cạnh cuộc đời như bóng mây

Lòng đã khi nào thành vũng sâu
Mà nghe tê tái ngập hồn đau
Để trong tĩnh lặng không gian ấy
Quay quắt một mình giữa xanh xao

Đêm nay le lói ánh trăng cao
Chênh chếch mờ soi một lối vào
Góc nhỏ riêng mình đôi mắt đỏ
Cuộn kín đời mình giữa hư hao


Nguyễn Thị Tê Hát

Xuân Viễn Xứ


Xuân đâu lại đến giữa tiết đông
Lạnh giá hàng cây đứng trơ cành
Mai vàng hoa giả ngơ ngẩn đứng
Chào đón tình xuân với lạnh lùng

Xuân ở xứ người xuân giá băng
Hồn thơ chao động lúc xuân sang
Xuân đến, xuân đi, xuân hờ hững
Ai dấu giùm tôi xuân võ vàng ?..


Nguyễn Thị Tê Hát

Tóc Em


Em ngày xưa thiếu nữ
Tóc dài quyện ngây thơ
Môi hồng còn chớm nụ
Chưa biết sầu vu vơ

Ngày nay tóc hờ hững
Xỏa trên bờ vai thon
Những tháng năm hiu quạnh
Nên tóc hoài lang thang


Nguyễn Thị Tê Hát

Sang Đông!



Trời sang đông nên trời nhiều lạnh lẽo
Hai bên đường cây ngơ ngẩn trơ xương
Mây mù giăng giăng hiu hắt vấn vương
Từng sợi mỏng mưa về rơi trên tóc

Em một mình thẫn thờ theo con dốc
Chân bước đều xào xạc lá bay ngang
Ai biết rằng bao năm tháng mênh mang
Em vẫn nhớ một trời xưa dĩ vãng

Chiều không mây, nên trời buồn lãng đãng
Không gian này sao buốt giá trong tim
Đã bao năm em vẫn cứ đi tìm
Một hạnh phúc nhưng hoài không lên tiếng

Trong tim em như vực sâu thăm thẳm
Cho đêm về réo gọi nỗi cô đơn
Tình ở đâu? Có nghe tiếng van lơn
Nghe em trách một đời em héo úa ?!!


Nguyễn Thị Tê Hát