Wednesday, July 27, 2011

Giã Từ...


Chắc chắn đây là lần cuối cùng đứng trên bục cao để giới thiệu chương trình văn nghệ, của buổi gây quỹ hằng năm cho các trẻ em mồ côi, các em khuyến tật, cho những người bịnh phung cùi, cho những người bịnh tâm thần già nua bịnh hoạn ở 3 miền VN... Giã từ tất cả những chương trình văn nghệ khác ...

Đã bao lần hứa với người bên cạnh, hứa với chính mình sẽ giã từ tất cả, nhưng sau cùng cũng bị ơn nghĩa, lôi kéo, rốt cuộc rồi lại cứ phải đi lên đứng trên cao để giới thiệu, cho dù được khen tặng, được chiều chuộng nhưng sao cảm thấy không thích nữa, không vui, không còn hứng thú khi giới thiệu nhạc, giới thiệu ca sĩ như những năm về trước, cho dù số tiền thu được tối thứ 7 vừa rồi hơn $14,000 ... đủ chia ra những địa điểm đang cần sự giúp đỡ tại quê nhà ...

*
- Sao vừa rồi không thấy tụi em đi họp ....?
- Dạ em đi Canada mới về,
- Mọi người đang muốn nhờ em ...
Tôi vội vã ngắt lời:
- Thôi anh, em không làm nữa đâu, em hết thích rồi ...
- Tại sao lại hết thích, em giới thiệu ....
- Em muốn được ngồi phía dưới thôi, thiếu gì người làm anh,
- Nhưng em giới thiệu ...
- Thôi anh, cho em xin, em không làm nữa đâu, em không thích nữa ...

*
- Xin lỗi, cô cho tôi hỏi một vài câu được không ạ ?
Quay lại nhìn người đàn ông mới gặp lần đầu:
- Dạ thưa vâng,
- Tôi là BS... phụ trách chương trình giáo dục và văn hóa tại đây, tôi đã nghe nói nhiều về cô, hôm nay mới có dịp được gặp .. .
- Dạ vâng, tôi cũng có nghe nói nhiều về công việc của BS đang làm
- Chúng tôi có thể mời cô thuyết trình ...
Tôi giật mình kêu lên:
- Ấy chết, không dám đâu BS...
- Không không, đừng ngại, chúng tôi sẽ mời cô tham dự với chúng tôi vài lần trước tiên để cô biết thêm sự sinh hoạt của chúng tôi, sau đó ...
- Dạ nếu BS mời tham dự thì được, chứ còn "Thuyết trình" nghe to lớn quá , không dám đâu ạ...

*
- Anh nghe bạn bè nói em có 10 Bức Thư Tình Không Gởi, cho anh xem được không ?
- Em không còn đủ sách để tặng nữa ...
- Vậy cho anh mượn để anh copy được không ?
Muốn từ chối:
- Anh có thể vào internet để in ra vậy .
- Nhưng anh muốn mượn tuyển tập có 10 Bức thư của em ... cho anh mượn nhé, có thể cho anh đọc trước khi anh về VN được không?
- Thì anh cứ về đi đã, khi nào anh sang hãy tính .
- Gởi cho anh được không?
Tôi đùa:
- Anh rõ kỳ, 10 Bức thư đó em viết cho người ta chứ có phải cho anh đâu mà anh nhất định đòi đọc ... nhưng để em nghĩ cái đã ...

*
Mấy hôm trước, trước ngày tổ chức:
- Nếu tìm được bài hát thì nhớ email cho chị ...
- Chị, sao email của chị giống bút hiệu quá vậy ?
- Yes!
- Vậy chị là ....
- Yes!
- Oh, ra là chị ... em ở đây đã lâu mà đâu có biết chị cũng ở tiểu bang này ? Em đọc rất nhiều những gì chị viết, chị đừng bỏ đi tiểu bang khác nghen
- Đi tiểu bang nào ?
- Đi Cali chẳng hạn, chị đừng bỏ tiểu bang này nhé !
Tôi bật cười:
- Dĩ nhiên rồi, làm sao mà đi nơi khác cho được khi mà chị đã mọc rễ ở đây quá lâu ...

Đúng rồi, làm sao chị đi nơi khác cho được khi mà rễ đã đâm sâu, khi mà tuổi đời trải quá dài nơi này theo những cơn gió lốc, theo những cơn nắng cháy làm cong queo nỗi buồn, theo những mùa đông lạnh giá làm rong rêu một đời ....

Giã từ bục cao, giã từ những chiếc áo dài kiêu sa của ánh đèn màu ... giã từ những tình cảm vây quanh, đón mời .... giã từ tất cả, giã từ cả những bài sách Thánh đọc trong Thánh lễ, giã từ...


Nguyễn Thị Tê Hát

1 comment:

  1. Xin đừng nói đến gĩa từ chị nhỉ!
    Hai tiếng nầy nghe xa cách làm sao
    Dù ngày mai nắng hạ cháy nỗi buồn
    Hay băng gía rong rêu tình yêu củ
    Xin hãy trả giã từ về dỉ vãng
    Để mỗi ngày xin chọn một niểm vui.

    ReplyDelete