Friday, March 11, 2011
Nỗi Buồn Giữa Tháng Giêng!
Sáng nay trời lạnh giữa tháng giêng
Bầu trời xam xám lẫn ưu phiền
Nắng đâu còn ngủ, chưa thức giấc
Như lòng em mãi thấy oan khiên
Từ tháng năm dài qua rất mau
Trong em day dứt một nỗi sầu
Dấu hoài một cõi trời riêng rẽ
Những tiếng thở dài nối đuôi nhau
Như khúc phim xưa bỗng trở về
Lần lượt, êm ái những đam mê
Môi hôn ngày ấy ngờ nghệch quá
Chẳng biết tình anh, chẳng biết gì
Có phải em anh quá vụng về
Ngu ngơ đâu hiểu được tình mơ
Chối từ hạnh phúc giờ cay đắng
Vò võ riêng em những mỏi mòn
Mỏi mòn nhưng chẳng thể gặp nhau
Bởi em ngu dại với tình đầu
Mong rằng phương ấy, anh đừng trách
Đừng oán vì em lỡ nhịp cầu
Một nấm mộ sầu giữa đêm nay
Chôn kín từ lâu với tháng ngày
Cõi lòng em đã giờ tan nát
Xin khất tình anh, trọn kiếp sau!...
Nguyễn Thị Tê Hát
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment