Hôm qua trời nắng đẹp, cái nắng của 72 độ F làm hừng hực đôi má đến phải cởi bỏ áo poncho bên ngoài, cái nắng đẹp như vậy mà hôm nay trời lại ẩm ướt, trời lại lâm râm, bên ngoài lạnh căm tuy tuyết vẫn bay ở nơi nào đó chưa thổi về nơi đây, cái lạnh của đêm qua bên ngoài vẫn không len vào được bên trong bởi những cây nến được thắp lên mọi phòng làm tăng thêm phần ấm áp, lung linh mờ ảo bên ánh điện màu xanh dịu quấn trên cây dừa cảnh trong phòng khách. Mùi thơm dịu ngọt của những cây nến tỏa ngát cả căn nhà, những bài hát về Christmas nghe vẫn hay dù là những bản nhạc đã xưa cũ, cứ lập đi, lập lại vào mỗi dịp Giáng Sinh từ Jingle Bells cho đến White Christmas hay I'll be home for Christmas vẫn rộn ràng mang âm hưởng của những ngày lễ, những ngày đang đi vào cuối năm.
Tiếng đàn dương cầm bập bẹ quên notes của the Moonlight đã đánh từ lâu vậy mà bây giờ thỉnh thoảng lại cứ đánh sai bởi lâu lắm không đụng đến, cứ tập đi tập lại mà vẫn chưa xong, chẳng làm được gì cho trọn vẹn, cái gì cũng dở dang, dở dang như những bài toán đố trong đầu dù đã cố gắng mà vẫn không sao giải được.
Hôm qua, hôm nay mở hộp thư, những lá thư bất ngờ nhận được, những bức thư với lời lẽ thật dễ thương trìu mến làm lòng trùng xuống, xúc động, rưng rưng bởi biết ở một góc cạnh nào trên phố vẫn có những ánh mắt e dè quan tâm... Xin nhận đóa hoa này như một lời cám ơn.
Nguyễn thị Tê Hát
No comments:
Post a Comment