Wednesday, August 3, 2011

Mình Ơi!...

Thôi mình đừng nói chuyện về cái lão bán nước ấy nữa, đúng y như cái tên của lão, Kỳ Cục, không những kỳ cục mà còn Kỳ Cục Cao cấp nữa cơ đấy, hắn ta cũng giống như Phạm Duy, nhổ nước miếng xong rồi cúi xuống liếm lại ... eo ơi, ghê quá, thôi em chẳng nghe nữa đâu.. rõ chán ... không biết con cháu họ có xấu hổ không hở mình?

Mình đúng là ngang ngược nhé, cái gì mình cũng chê, nấu ngon cách nào cũng chẳng khen lấy một câu, chỉ thấy mình ăn nhiều là biết tài nấu ăn của em không tệ, mỗi lần như thế, em có lên tiếng than, thì mình lại nói "Khen té hen bây giờ..." Mình đánh mất cái gallant của mình ngày xưa với em từ bao giờ vậy?

- Này, em ăn canh có thấy có mùi gì không?
- Mùi gì ?

Mình làm em ngỡ ngàng thắc mắc, em rửa sạch lắm mà, em rửa cả chục nước, em nấu cả nước sôi trước khi nấu, chứ đâu có phải chỉ rửa có 3 nước theo nguyên tắc đâu... hưm.. mùi gì nhỉ?

Mình chậm rãi nói:
- Em ăn mà không thấy mùi gì hả? Mùi măng ...

Mình làm em trợn tròn mắt vì ngạc nhiên, đến phải kêu lên:
- Mình điên, Canh măng không có mùi măng thì mùi gì? Mình sao vậy? ấm đầu không? Cần uống thuốc không? Em nói thật, mình phải gặp cái bà vợ của ông bạn mình cho biết tay. Mình biết bà ấy kể làm sao không? bà ấy nấu một nồi cháo cá, hỳ hục cả chiều, chờ chồng đi làm về, dọn lên bàn, vừa chờ chồng ăn miếng cháo đầu tiên, bà ấy hỏi:
- Anh ăn thấy thế nào?
- Cũng được...

Không nói, không rằng, bà ấy giật lại chén cháo chồng đang ăn và xách nồi cháo đổ vào thùng rác, ông chồng ngạc nhiên:
- Ủa anh đang ăn mà...
- Thôi khỏi, ăn cũng được tức là nấu không ngon, vậy khỏi ăn...

Mình thấy bà ấy dữ không? mình phải gặp mấy người như vậy mới vừa, chỉ được cái bắt nạt người ta là không ai bằng... cái gì cũng chê...

Hình như cái sự bắt nạt của mình đang bị phản công, mình có biết không? Những lời khen hay chê của mình không còn tác dụng đối với em nữa...

- Ủa sao ram đậu hũ chiên mà có hành? món này mới sáng tác hả? Kiểu gì vậy? Nói cho anh biết để anh đi quảng cáo cho em...
- Khỏi, mình khỏi cần quảng cáo, tài nghệ nấu ăn của em, mấy con mà mình muốn quảng cáo, tụi nó làm gì có khả năng học được cách làm bếp của em? mấy con đó chỉ biết nhảy với uống rượu ...mình có quảng cáo thì quảng cáo mấy chai rượu coi bộ hợp với tụi nó hơn...

Hình như mình vừa ăn phải miếng ớt, nên nói không được ...
Cho chừa cái thói hay nói móc, hay chê ... đúng là bụt nhà không thiêng ...


Nguyễn Thị Tê Hát

1 comment: