Tuesday, April 20, 2010

Anh và Biển Nhớ!



Em vẫn thế giữa hoang đường tuổi nhỏ
Vẫn ngu ngơ nghe biển cát thì thầm
Chưa biết tình là một cõi ăn năn
Chưa biết khóc khi đời chia đôi ngã

Anh hai tay ôm choàng con sóng dữ
Mải miết tìm em giữa cõi hư vô
Ánh trăng đêm soi rõ bóng em mờ
Vừa biến mất giữa vùng trời huyền ảo

Anh nơi đâu, hay chìm vào biển nhớ?
Bãi cát chiều như có vết chim di
Chợt đâu đây thoang thoảng tiếng thầm thì
Ai gọi khẽ tên em từ cõi vắng!


Nguyễn Thị Tê Hát

No comments:

Post a Comment